Nỗi lòng xa xứ – Thơ hay về Quảng Trị

Quảng Trị đông về chắc trời trở lạnh
Tin hôm qua gió đông bắc lại về
Chẳng biết chừ Mạ ở ngoài quê
Áo len năm ngoái có còn đủ ấm

Ba mùa ni chắc chân bùn tay lấm
Lo cày bừa chuẩn bị vụ đông xuân
Mạ yếu rồi nên Ba chỉ một thân
Công việc bộn bề mình Ba bươn chải

Con thì còn ở nơi miền xa ngái
Gắng bôn ba quyết chí lập thân
Nên việc ruộng nương không thể đỡ đần
Để Ba già phải một mình gánh vác

Ngày ra đi tóc Ba già đã bạc
Mạ ốm đau nên quanh quẩn vườn nhà
Sớm hôm chăm lo đàn vịt bầy gà
Rồi ra vô trồng hàng cà luống cải

Vì sự nghiệp nên con đành gác lại
Chuyện cữa nhà để Ba Mạ trông coi
Quyết ganh đua cùng lăn lộn với đời
Lòng dạ chẳng thể nào quên nguồn cội

Con cúi đầu xin Mạ Ba tha lỗi
Gắng làm thêm kiếm vốn liếng thành nghề
Rồi một ngày con sẽ trở về quê
Phụng dưỡng Mạ Ba làm tròn hiếu đạo

Rồi cuộc đời sẽ tan đi giông bão
Nắng lại lên trời hạnh phúc trong xanh
Gia đình ta sẽ êm ấm an lành
Ba Mạ vui khi tuổi già bóng xế

Thơ: Trương Thúc Điển