Anh thương Quảng Trị vì chi ?
Vì tình Quảng Trị, vì ly rượu nồng.
Vì người em gái bên sông.
Thương anh đứng đợi, bỏ không xuân thì.
Thương người Mẹ , thuở hàn vi.
Bữa cơm độn sắn những khi mất mùa.
Thương Cửa Việt, nhớ xứ Cùa.
Thương Cam Lộ, nhớ đua ghe Đông Hà.
Nhớ chiều sông Hiếu xế tà.
Quán quen Hoàng Diệu, say đà đêm thâu.
Thương ai chưa bén vôi trầu.
Ân kia đã cạn, tình đầu vội tan!
Nhớ đêm gió lộng mây ngàn.
Xuôi xe Bồ Bản, trăng tràn đồng quê.
Nhớ Dốc Miếu, nhớ Vĩnh Khê.
Cửa Tùng, Hồ Xá, mít quê Chợ Cầu.
Nhớ Hiền Lương ở tuyến đầu.
Chia miền Nam Bắc, khúc sầu còn ghi.
Anh về Quảng Trị nhớ chi ?
Gió lào cát trắng, đạn ghi dấu thành.
Cam Tuyền, Cam Thủy, Cam Thanh.
Cam Chính, Cam Nghĩa, Cam Thành, Cam An.
Nhớ Mộc Đức, Nhớ Lâm Lang.
Nhớ về Triệu Độ, nhớ sang Hải Hòa.
Nhớ chiều Cầu Trắng mưa sa.
La Vang vẫn vọng câu ca thánh đường.
Hải Quế cát mặn tình thương.
Kim Long, giọt rượu còn vương cay nồng.
Nhớ khi Thạch Hãn xuôi dòng.
Nơi máu thấm đất nhuộm hồng quê hương.
Thương bờ ruộng, nhớ con mương.
Thương cơn nắng lửa, đêm sương nao lòng.
Suối nguồn xuôi tới biển Đông.
Tình quê Quảng Trị, vẫn mong ngày về…
Nguyễn Thuận -Đồng Nai -15/03/2016..