Họọc xong rồi về quê miềng mà ở
Lấy thằng dôông đẻ cháu mạ bôồng cho
Trai quê miềng đứa mô cụng hay ho
Mới nậy mà đã lên rừng xuống biển
Giỏi họoc hành sớm túi biết lo toan
Tính hiền lành mần mạn cũng siêng năng
Thương cấy con việc vàn đều lo lắng
Nỏ cúi lòn luôn cương trực thẵng thắn
Họoc xong rồi nghe lời mạ về đây
Đừng dư O lấy dôông ngoài Hà nội
Đã lâu rồi răng nỏ chộ tăm hơi
Đi mần du nơi đất khách quê người
Khác cách ăn khác cả lời khó sôống
Trai quê miềng nói năng tuy hơi bôống
Dưng thiệt thà lại được cấy thủy chung
Dư cha mi với mạ đã sôống cùng
Mấy chục năm chưa khi mô nạt nộ
Mạ bực tức cha mi thường phỉn thổ
Chưa một lần than thở cấy điều chi
Dớ chưa con nghe mạ hãy về đi
Ai cũng được miễn là trai Quảng Trị
Dù nông thôn hay là người thành thị
Con ưng là cha mạ gả đi luôn
Để mỗi khi hệ có chuyện bui buồn
Người cùng quê miềng dễ bề thông cảm
Dân quê miềng trai cũng tài gái đảm
Sôống thiệt thà mà bản lĩnh thua ai
Dớ nghe con đừng mần du ở ngoài
Về với mạ trai nơi miềng nỏ thiếu
Tiếng trung Nam mạ nghe răng nỏ hiểu
Cứ zề zìa nghe mà dột lộ tai
Dớ nghe con đừng lấy dôông đàng ngoài
Trai miền Bắc mẹng mồm nghe đẻo quẹo
Dưng rọt rà su cạn biết mô con
Lấy dôông ngái rồi cách trở núi non
Có chuyện chi mần răng về cho kịp
Nuôi con khun rồi con đi biền biệt
Mạ ở dà dớ đích rọt bầm gan
Dù người ta có lắm bạc diều vàng
Vẫn khôông mô bằng quê miềng con nợ
Người Quảng Trị tấm lòng luôn rộộng mở
Tiếng nặng nề dưng bụng dạ dẹ tênh
Chẳng ngọt ngào dư họ cứ em anh
Dưng tình thương thì vô bờ vô bến
Trai Quảng Trị dững con người trìu mến
Mạ nghiệm rồi khôông có chỗ mô hơn
Con hoọc xong rồi về lại quê hương
Đừng tham ngãi bỏ mất vàng con nợ
Sôống xa quê một điều con nên dớ
Cứ tìm người Quảng Trị để mà ưng
Ai ngọt ngon phỉn thổ con cũng đừng
Họọc cho xong rồi về đây với Mạ.